Sự tích và ý nghĩa của Đại Thế Chí Bồ Tát đã được các tôn giáo và Phật tử trên toàn cầu lưu truyền từ hàng trăm thế kỷ trước đến bây giờ. Đại Thế Chí Bồ Tát, phiên âm từ tiếng Phạn là Mahastamaprapta, là một vị Bồ Tát vô biên trí tuệ, một Bồ Tát được tôn thờ và kính trọng trong đạo Phật.
Đức Phật Đại Thế Chí và những danh hiệu thần thánh
Đức Đại Thế Chí Bồ Tát không chỉ có một danh hiệu duy nhất mà còn được biết đến với nhiều danh xưng khác như Vô Biên Quang Bồ Tát, Đại Tinh Tấn Bồ Tát, hay Đắc Đại Thế Bồ Tát. Những cái tên này gắn liền với đạo hạnh, trách nhiệm và sức mạnh vô biên của Ngài. Một khi Đức Phật Đại Thế Chí Bồ Tát di chuyển, cả mười phương hóa như chấn động và biến tấu, quét sạch mọi sự u mê. Chính vì thế, Ngài được gọi là Đại Thế Chí.
Tại cõi Tây Phương Cực Lạc, Đức Quan Thế Âm Bồ Tát là biểu tượng của lòng từ bi và cầm bình cam lồ cùng với nhánh dương liễu đứng bên trái, còn Đức Đại Thế Chí Bồ Tát đứng bên phải biểu trưng cho trí tuệ và là sứ giả của Đức Phật A Di Đà, hàng ngày giáo hóa và dẫn dắt chúng sinh về cõi Tây Phương Cực Lạc.
Để tu tập được thành tựu, những người tu hành cần có cả trí tuệ và lòng từ bi. Chỉ có như vậy, chúng ta mới có thể đạt tới tình trạng chân chính và tu hành được chuyên sâu.