Giới thiệu về Bồ tát Địa Tạng
Bồ tát Địa Tạng là một vị bồ tát liên quan đến địa ngục và thường được miêu tả như một vị hòa thượng mặc áo cà sa oai nghiêm. Ngài đã thề rằng sẽ ở trong địa ngục để cứu độ chúng sinh, và chỉ khi địa ngục trống rỗng mới có thể thành Phật. Địa Tạng cũng được tôn vinh là vị bồ tát bảo hộ cho trẻ nhỏ và hóa độ vong nhi và thai nhi chết trong bụng mẹ. Trong văn hóa Nhật Bản, Địa Tạng có vẻ ngoài giống một nhà sư, mặc áo cà sa đỏ, đội mũ tỳ lô quán đảnh và cầm trượng 6 vòng biểu hiện cho việc cứu độ 6 đạo luân hồi.
Nhân vật trong Lục Đại Bồ tát
Địa Tạng là một trong Lục Đại Bồ tát, cùng với Quan Âm và Thích Ca Mâu Ni được tôn xưng là Ta Bà Tam Thánh. Vào ngày vía, Bồ tát Địa Tạng được tôn kính, nằm vào ngày 30 tháng 7 âm lịch.
Ý nghĩa của cái tên Địa Tạng
“Cái tên Địa Tạng” được diễn giải là “Địa” có nghĩa là dày dặn chắc chắn, “Tạng” mang ý nghĩa chứa đựng. Hai từ này thể hiện tấm lòng dung chứa khổ ải của Địa Tạng đối với chúng sinh. Nếu Quan Âm cứu giúp những người gặp khó khăn, thì Địa Tạng lại hóa độ và cứu rỗi những người đã tạo ra nhiều tội ác. Trong Mật tông của Phật giáo Tây Tạng, Địa Tạng còn được gọi là Dữ Nguyện Kim Cương. Trong truyền thống Phật giáo Nhật Bản, sau khi nghe Diêm La phán tội, linh hồn đi đầu thai chuyển kiếp ở cầu Sai (Nại Hà). Tại đây, những thai nhi còn lưu luyến kiếp trước chọn xây những cổng thành nhỏ mà không hề rời đi. Địa Tạng thường đến đây an ủi và khuyên bảo chúng từ bỏ kiếp trước và có thể sống một kiếp mới.
Một phiên bản khác kể về một ngôi làng tên Anwa, có một phụ nữ luôn mong ước có một tượng Phật để thờ phụng tại nhà nhưng hoàn cảnh gia đình quá nghèo khó. Một ngày, khi bà đang giặt giũ bên sông, bà nhặt được một tượng Địa Tạng bằng gỗ được trôi dạt vào bờ. Bà đem tượng về nhà và tôn kính nó, và sau đó bà sinh được một cậu con trai. Tuy nhiên, bà qua đời và con trai phải sống trong hoàn cảnh khó khăn. Dù bị người mẹ kế ngăn cấm, con trai vẫn lén mẹ ghẻ và hướng tượng Địa Tạng. Một ngày, khi người cha sắp tỉnh, con trai lén dâng một ít cơm nguội lên Địa Tạng và người mẹ đã qua đời. Do sự nhớ nhung về mẹ, con trai khóc và bị mẹ ghẻ phát hiện. Mẹ ghẻ quyết định giết chúng, nhưng Địa Tạng đến và che chở cho chúng. Địa Tạng ôm lấy chúng và nói: “Đừng sợ, từ bây giờ ta sẽ là cha, là mẹ của các con”. Địa Tạng dùng minh châu chiếu ánh linh quang để đuổi đánh quỷ dữ.
Một truyền thuyết khác kể rằng vào hàng ngàn năm trước, ở một ngôi làng tên Anwa, có một phụ nữ có tấm lòng kính Phật. Bà luôn ước ao có được một pho tượng Phật để thờ phụng tại nhà nhưng hoàn cảnh quá nghèo khó. Ngày nọ, khi bà đang giặt giũ bên sông, bà nhặt được một tượng Địa Tạng bằng gỗ trôi dạt vào bờ và bà đem về thờ cúng với sự trang nghiêm. Bà sinh ra một con trai đáng yêu, nhưng khi con trai lên 4 tuổi, bà qua đời và cha con trai lấy thêm một người vợ khác. Con trẻ lớn lên trong sự nhu nhược của cha và sự tàn ác của mẹ kế, nhưng vì được mẹ dạy dỗ kính trọng Phật pháp, con trai vẫn lén mẹ ghẻ để phụng thờ tượng Địa Tạng. Một ngày, khi cha đi công tác, đứa trẻ dùng một ít cơm nguội để cúng lên tượng Địa Tạng và người mẹ đã qua đời. Vì nhớ mẹ, con trẻ khóc và bị mẹ ghẻ phát hiện. Mẹ ghẻ quyết định giết chúng, nhưng Địa Tạng đến và che chở cho chúng. Địa Tạng ôm lấy chúng và nói: “Đừng sợ, từ bây giờ ta sẽ là cha, là mẹ của các con”. Khi quỷ dữ kéo đến, Địa Tạng sử dụng minh châu chiếu ánh linh quang để xua đuổi chúng.
Phần hồi kết
Những câu chuyện này chỉ là một phần trong các tiền kiếp của Địa Tạng. Qua các tiền kiếp khác nhau, Địa Tạng đã thể hiện sự hiếu hạnh và công đức của mình. Địa Tạng luôn thể hiện lòng từ bi và sẵn lòng giúp đỡ chúng sinh.
Nếu bạn quan tâm đến sự tích của Địa Tạng, hãy xem phim hoạt hình “Sự Tích Địa Tạng Vương Bồ Tát (6 tập)”.
Ghi chú: Bài viết này được viết cho M & Tôi, hãy truy cập website M & Tôi để biết thêm thông tin.