Trong năm 2019, chính quyền Trung Quốc đã gây chấn động khi “thổi bay” phần đầu tượng Phật Quan Âm cao gần 60 mét, một công trình trị giá gần 60 tỷ đồng được tạo tác trên vách núi. Đáng lo ngại hơn, chính quyền đã tiếp tục cho nổ tung toàn bộ bức tượng. Hành động này đã gợi lại mối lo ngại về lịch sử và việc làm này đáng báo động.
Trước đó, chính quyền Trung Quốc đã sử dụng xi măng để “lấp phẳng” mặt tượng Phật có tên “Hạ Thuỷ Đại Phật”, được mệnh danh là “bức tượng Phật đá tự nhiên lớn nhất thế giới”. Thực tế, việc thờ cúng và giữ gìn tượng Phật được đa số mọi người công nhận là việc đúng đắn, thể hiện đức tin và tín ngưỡng vào Thần Phật tối cao.
Tượng Phật không chỉ đơn giản mang ý nghĩa tâm linh mà chúng ta thường nghĩ. Có nhiều bằng chứng cho thấy sau các thảm họa tàn khốc như trận sóng thần ở nước Indonesia năm 2004, trận động đất lịch sử Tứ Xuyên năm 2008, hay trận động đất và sóng thần tại Nhật Bản năm 2011, những bức tượng Phật đã đứng vững không suy chuyển, gợi lên những điều kỳ lạ và sức mạnh tâm linh mà con người không thể giải thích. Tuy nhiên, dưới quyền cai trị của Đảng Cộng sản Trung Quốc và chính sách phổ biến thuyết vô Thần, những điều linh thiêng đã bị xóa bỏ.
Gần đây, chính quyền huyện Sog ở miền trung Tây Tạng đã ban hành thông báo cấm người dân mang các biểu tượng Phật giáo như bánh xe cầu nguyện, chuỗi tràng hạt và kinh văn vào trường học. Thêm vào đó, từ tháng Giêng đến tháng Tư năm 2020, 250 nhà thờ ở tỉnh An Huy đã bị dỡ bỏ chỉ vì chúng bị cho là “quá cao, quá lớn, quá rộng hoặc quá bắt mắt”.
Tuy nhiên, những trường hợp này không chỉ là việc xóa bỏ văn hóa và tâm linh, mà còn gây ra những bất lợi nghiêm trọng. Ví dụ, trong một số trường hợp, những người có liên quan trực tiếp đến việc phá hủy tượng Phật đã gặp những hậu quả tai hại. Có những người đã bị bệnh lạ, điên, và thậm chí có người đã mất mạng. Điều này cho thấy rõ rằng việc không tôn trọng những điều linh thiêng và bất kính với Thần Phật là vi phạm lớn, và thường sẽ có nhân quả báo ứng hiện thế.
Trên thực tế, trong lịch sử Trung Quốc, rất nhiều trường hợp tương tự đã được ghi nhận. Chẳng hạn như việc phá hủy tượng Phật Trượng Nhất trong chùa Hưng Quốc đã khiến những người thực hiện bị báo ứng ngay trong đời này. Một người đã chết tại chỗ sau khi đánh mất cả đầu. Hoặc như việc phá đền phá chùa tại thị trấn Thi Gia Đồn đã khiến người đàn ông làm điều đó bị bệnh điên và chết trong đau đớn.
Những trường hợp này cho thấy rằng nhân quả báo ứng không chờ đến kiếp sau, mà thường xảy ra ngay trong đời này. Vì vậy, bất kể con người có tin vào sự tồn tại của Thần Phật hay không, việc không tôn trọng và bất kính với Thần Phật vẫn có thể gây ra những hậu quả nghiêm trọng.
Nên nhớ rằng Trung Quốc có một lịch sử văn minh và tín ngưỡng lâu đời, và tôn giáo đã chạm đến tất cả các khía cạnh của cuộc sống, từ văn hóa, nghệ thuật đến xã hội và chính trị. Trước đây, người cai trị còn tự gọi mình là con Trời, tuân theo đạo Trời và trị vì muôn dân. Mặc dù ngày nay Trung Quốc có ảnh hưởng bởi thuyết vô Thần và không còn nhiều người tin Phật, nhưng quả báo vẫn hiển hiện, cho thấy sự vô tình và tắc trách trong việc phá hủy những gì mang giá trị tâm linh và tôn giáo.
Tóm lại, những trường hợp phá hủy tượng Phật ở Trung Quốc đều cho thấy nhân quả báo ứng vẫn tồn tại và hiện thế hiện báo. Cách mạng Văn hóa ở Trung Quốc không chỉ gây tổn thất về văn hóa và tâm linh, mà còn mang lại những hậu quả đáng sợ cho những người thực hiện và gia đình của họ. Việc không tôn trọng và bất kính với Thần Phật là việc vi phạm lớn, và chúng ta phải thận trọng trước những hậu quả vô cùng nghiêm trọng mà chúng có thể mang lại.
Đọc thêm về Trung Quốc tại trang web M & Tôi.