Những ý nghĩa của Phật và Bồ Tát
Mỗi khi chúng ta đến gần một ngôi chùa Phật, điều đầu tiên ta thấy là điện thờ Tứ Đại Thiên Vương. Tại đây, bốn vị vũ tướng xinh đẹp và uy nghiêm được thờ phượng. Một vị mặc áo xanh, cầm thanh bảo kiếm, vị kia mặc đại bào trắng, ôm cây đàn tì bà, vị khác mặc đại bào xanh lục, cầm cây dù nạm ngọc trai, và vị cuối cùng mặc đại bào đỏ với con rồng quấn trên tay. Họ là Tứ Đại Thiên Vương hay còn gọi là “Tứ Đại Kim Cương”. Điện Thiên Vương chính là nơi Cảnh Vệ bảo vệ chúng ta khi cầu nguyện. Những Thiên Vương này không chỉ giúp bảo vệ đạo Phật mà còn trông nom cho mưa thuận gió hoà. Đó chính là lý do mà họ được gọi là “Hộ Thế Thiên Tôn”.
Tứ Đại Thiên Vương trong các kinh Phật
Tứ Đại Thiên Vương là bốn vị đại tướng của Thiên Đế trong các kinh Phật của Ấn Độ. Kinh Phật kể rằng thế giới con người được chia làm bốn đại bộ châu, và bốn vị Thiên Vương đã chia nhau trách nhiệm bảo hộ từng đại bộ châu đó. Họ sống trên đỉnh Thiền Đà La, gọi là Tu Di, được đề cập đến trong các kinh sách Phật Giáo.
- Thiên Vương Tăng Trưởng có khả năng kết hợp chúng sinh và nuôi dưỡng thiện căn, vì vậy người ta gọi ông là Tăng Trưởng.
- Thiên Vương Trì Quốc bảo hộ sinh linh và giữ gìn đất đai trong nước, người ta gọi ông là Trì Quốc.
- Thiên Vương Đa Văn bảo vệ đạo trường của Đức Như Lai, thường nghe Đức Như Lai thuyết giảng, cho nên ông được gọi là Đa Văn (nghe nhiều).
- Thiên Vương Quảng Mục có thể quan sát thế giới từ xa, người ta gọi ông là Quảng Mục (rộng tầm mắt).
Những Tứ Đại Thiên Vương trong văn hóa Trung Quốc
Sau khi truyền nhập vào Trung Quốc, Tứ Đại Thiên Vương đã mang trang phục, binh khí và thậm chí chức vụ của mình vào văn hóa Hán. Ví dụ, Tăng Trưởng cầm một kiếm “phong”, vì “phong” có cùng âm với “phong” (gió), và chức vụ của ông là “phong”. Trì Quốc ôm cây đàn tì bà, và muốn đàn phải được điệu chỉnh, cho nên lấy từ “điều”, và chức vụ của ông là “điều”. Đa Văn cầm một cái dù. Khi trời mưa thì cần cầm dù, cho nên lấy từ “vũ” (mưa), và chức vụ của ông là “vũ”. Quảng Mục có con rồng quấn trên tay. Vì rồng và rắn đều phải là “thuận”, cho nên ông được gọi là “thuận”.
Văn hóa của người Hán rất bao dung, và nhờ đó, bốn vị thiên thần từ nước ngoài đã trở thành những vị thần linh quan trọng trong Đạo Phật Trung Quốc. Những vị này mang trong mình ước mơ hạnh phúc của dân tộc và mong muốn một thế giới hòa bình tốt đẹp.