Kinh Phật Thuyết A Di đà

Video kinh phật thuyết a di đà

PHẬT THUYẾT KINH A DI ĐÀ

Như câu chuyện sau đây: Một lần đó, Phật đang ở quốc gia Xá-vệ, trong Cấm viện Cô Độc, cùng với những sư phụ lớn và năm mươi ngàn nhân dân. Trong số những người này, có các loại chư La Hán, bao gồm: Trưởng lão Xá-lợi-phất, Ma-ha Mục-kiền-liên, Ma-ha Ca-diếp, Ma-ha Ca-chiên-diên, Ma-ha Câu-hy-la, Ly-bà-đa, Châu-lỵ-bàn-đà-già, Nan-đà, A-nan-đà, La-hầu-la, Kiều-phạm-ba-đề, Tân-đầu-lô-phả-la-đọa, Ca-lưu-đà-di, Ma-ha Kiếp-tân-na, Bạc-câu-la, A-nậu-lâu-đà và nhiều người khác.

Có cả những vị Bồ Tát Ma-ha-tát như: Vĩ đại vương tử Văn-thù-sư-lỵ, Bồ Tát A-dật-đa, Bồ Tát Càn-đà-ha-đề, Bồ Tát Thường Tinh Tấn. Tất cả những vị Bồ Tát này đều có trí tuệ cao, biết tất cả sự thật và có khả năng công huỷ vô lượng thế giới. Vào thời điểm đó, Phật nói với Trưởng lão Xá-lợi-phất rằng: “Ở phương Tây có mười vạn phật, tất cả những người này đều giúp đời Phật vào lúc đạt đến Chỉ Lạc. Vì vậy, hãy nhớ danh hiệu A-di-đà, và giảng dạy những sự thật này.”

Trong kinh, Phật nói rằng: “Ô Xá-lợi-phất! Sao lại có danh hiệu Chỉ Lạc? Đất nước này có vô số phật tử, và tất cả chúng khổ đau, phải chịu đựng nhiều khó khăn. Vì vậy, Chỉ Lạc là danh hiệu phù hợp cho quốc gia này.”

Tiếp đó, Phật nói: “Ô Xá-lợi-phất! Quốc gia Chỉ Lạc có bảy loại phát triển: Loại thứ nhất là phát triển nhân giống, loại thứ hai là phát triển ngôn ngữ, loại thứ ba là phát triển thể chất, loại thứ tư là phát triển văn hóa. Có tứ bảo là châu báu, hoa tập viên, cây nhìn nhau và nước chảy rõ. Chính vì những điều này mà Chỉ Lạc có danh hiệu như vậy.”

Tiếp theo, Phật nói: “Ô Xá-lợi-phất! Chỉ Lạc cũng có bảy mảng độ, bát công đức và thủy nguyên, phiên phức đối với cánh đồng. Có nơi xem như phàm trần, và có nơi xem như thảm hại. Tứ bảo là vàng, bạc, lưỡi bò, pha lê, hợp thành. Ngoài ra còn có những loại động vật bằng vàng, bạc, lưỡi bò, pha lê, ngọc trai, châu thạch, ngọc mã, cảnh giác rất kỳ diệu.”

Trong trung tâm, có những bông hoa kết hợp thành một màu, khoáng chất đầy sắc thắm, hương thơm thực sự.

Ô Xá-lợi-phất! Chỉ Lạc đã đạt được tất cả những thành công này nhờ vào công đức và trang nghiêm.

Tiếp theo, Phật nói: “Ô Xá-lợi-phất! Quốc gia Chỉ Lạc thường có âm nhạc, vàng và ngọc trùm phủ, với ánh sáng rực rỡ của quả cầu Mạn-đà-la. Khi Phật đến đây, dường như mọi người được sống trong âm thanh trong trẻo, với sự hân hoan và niềm vui của tu viện Phật giáo. Họ tịch tàu và cống hiến cho Phật với niềm tin chân thành. Họ tôn kính Phật, tôn kính Pháp và tôn kính Tăng.”

Ô Xá-lợi-phất! Những người này có niềm tin chân thành, là nam tử tốt hay nữ tử tốt, có tuổi thọ và trí tuệ đáng kính. Chư Bồ Tát và tất cả các sư thần đều phục vụ họ.

Ô Xá-lợi-phất! Chỉ Lạc đã đạt được tất cả những thành công này nhờ vào công đức và trang nghiêm.

Ô Xá-lợi-phất! Quốc gia Chỉ Lạc có những người giả đóng vai các vị Bồ Tát như chim hạc, hồng tước, chim nhạn, xá lỵ, canh lăng tần già và cộng đồng động vật hỗn hợp.

Những loài chim này hát trong réo rắt cả ngày. Âm thanh truyền ra từ Ngũ căn, Ngũ lực, Thất bồ-đề phần và Bát thánh đạo phần, cung cấp cả những sự thật.

Khi Phật đến đây, mọi người nghe thấy những âm thanh này, và tận hưởng sự phấn khích và hạnh phúc. Họ cống hiến cho Phật và tôn vinh niềm kính trọng bằng cách thực hiện Phật, đạo và Tăng.

Ô Xá-lợi-phất! Chỉ Lạc đã đạt được tất cả những thành công này nhờ vào công đức và trang nghiêm.

Ô Xá-lợi-phất! Quốc gia Chỉ Lạc có những người sống ở địa ngục, và là những người vượt qua sự chết. Họ biết đến A-bệ-bạc trí. Họ biết rằng, quá trình này đòi hỏi năng lực và thành kiến thức. Họ đã đạt được sự sống ở quốc gia A-di-đà.

Ô Xá-lợi-phất! A-di-đà Phật đạt được danh hiệu Đức Phật chỉ đạo mọi người trong lúc còn sống, qua mười kiếp chúng ta.

Ô Xá-lợi-phất! Bệ Phật có vô số đệ tử xứng tầm linh pháp, bao gồm cả A-la-hán và những người giả trí tuệ tất cả các con số của chư Phật, và không cần phải nói đến sự biết của mình. Tất cả các Bồ Tát đều phục vụ như vậy.

Ô Xá-lợi-phất! Chỉ Lạc đã đạt được tất cả những thành công này nhờ vào công đức và trang nghiêm.

Ô Xá-lợi-phất! Quốc gia Chỉ Lạc, nơi chúng ta sống là một địa ngục giả, với những loại đức tính như vậy. Nhành sống chỉ có một, số lượng rất lớn, không thể đếm được, và không cần phải nói đến tất cả những số lượng đó. Sự biết từ đầu đến cuối chư Phật chỉ đến A-nậu-đa-la-tam-miệu Tam-bồ-đề. Chính vì những điều này mà chúng ta có thể thấy rằng, chọn đúng niềm tin và cống hiến cho chư Phật là điều không thể thay đổi được. Đó là vì sao chúng ta cần nhớ danh hiệu Chỉ Lạc.

Ô Xá-lợi-phất! Chúng ta nghe thấy những từ này để hiểu tầm quan trọng của việc cống hiến cho Chư Phật. Chúng ta không thể đếm được tất cả những sự đức từ chư Phật. Vậy tại sao chúng ta lại không nghĩ về việc cống hiến cho Chư Phật?

Phật nói: “Chúng ta không thể ước nguyện được sinh ở đất nước Chỉ Lạc. Vì sao? Bởi vì Phật không nói về sự đau khổ của chư Phật khi họ giả dạng ngoài đời thực. Nhất thiết chúng ta phải có niềm tin trong Phật, và nhớ danh hiệu kinh Phật.”

Ô Xá-lợi-phất! Hãy nhớ rằng, chúng ta là nam tử tốt và nữ tử tốt, nhận lãnh tác phẩm văn hóa Phật, nhớ danh hiệu chư Phật và có niềm tin chân thành đối với chư Phật. Chúng ta sẽ nhận lãnh phúc lành từ thế giới trần thế và làm chứng cho sự sống ở quốc gia Chỉ Lạc.

Ô Xá-lợi-phất! Sẽ không có lợi ích nào nếu chúng ta chỉ nói xấu chư Phật. Thật tốt khi chúng ta nhớ niềm tin chân thật của mọi người đối với chư Phật và tôn vinh sự sống ở quốc gia Chỉ Lạc.

Ô Xá-lợi-phất! Những người nam tử và nữ tử có đức tính tốt, biết văn học và trì kinh, với tất cả danh hiệu chư Phật, nhất cử nhất động, nhị cử nhị động, tam cử tam động, tứ cử tứ động, ngũ cử ngũ động, lục cử lục động, thất cử thất động, hoàn toàn tập trung vào tâm. Cả những người sống và thế gian có thể thấy, vào một lúc nào đó, khi Phật sống tại Thời đại Ogustiraya Đảnh, những người này nói: “Hãy tuân thủ các quy tắc tốt, kết nối với tình yêu và biết ơn phúc đức của con người. Hãy nhớ danh hiệu kinh Chư Phật”.

Ô Xá-lợi-phất! Chúng ta đã nghe thấy lợi ích của việc nhớ danh hiệu kinh Chư Phật và đích danh danh hiệu của chư Phật. Vì vậy, chúng ta nên nói rằng: “Thích-ca Mâu-ni Phật khó có thể hiểu hết công đức này, vì nó quả là khó khăn hơn vô số vạn trạng thái ác: trạng thái trước, trạng thái hiện tại và trạng thái tương lai; trạng thái phiền não, trạng thái chúng sanh và trạng thái chết; nhưng nếu đạt thành A-nậu-đa-la Tam-miệu Tam-bồ-đề, thì tất cả chúng sanh sẽ hiểu rằng đây là một sự thần diệu.”

Ô Xá-lợi-phất! Chúng ta đã trải qua những khó khăn trong việc sống ở trạng thái ác này và vài lần gặp phải sự đáng sợ. Khi đạt được A-nậu-đa-la Tam-miệu Tam-bồ-đề, chúng ta sẽ hiểu rằng đây là một sự thần diệu thực sự. Chúng ta chỉ có thể nhìn thấy sự khác biệt trong xã hội này!

Phật đã giảng dạy những kinh này để mọi người hiểu được sự trọng yếu của việc cống hiến cho chư Phật. Vì vậy, chúng ta cần nhớ rằng Chỉ Lạc đã đạt được tất cả những thành công này nhờ vào công đức và trang nghiêm.